Ngụ ngôn là một thể loại truyện ngắn, thường có nội dung sâu sắc và mang tính giáo dục. Ngụ ngôn thường dùng hình ảnh của các con vật để thể hiện những bài học về đạo đức, nhân văn và ứng xử trong cuộc sống. Mỗi câu chuyện thường kết thúc bằng một bài học hoặc một kết luận có giá trị luân lý.
Ngụ ngôn là một câu chuyện ngắn, thường sử dụng nhân vật là động vật, để truyền tải một thông điệp hoặc bài học về cuộc sống, đạo đức. Ngụ ngôn có thể được hiểu là một hình thức nghệ thuật kể chuyện nhằm giáo dục và răn dạy con người.
Ngụ ngôn nổi tiếng: "Ngựa và lừa" - Trong ngụ ngôn này, ngựa và lừa có những tính cách và số phận khác nhau, từ đó truyền tải thông điệp về sự khiêm tốn và lòng kiêu ngạo.
Câu chuyện ngụ ngôn: "Chó và mèo" - Câu chuyện này dùng hình ảnh của chó và mèo để nói về sự khác biệt giữa lòng trung thành và sự tự do.
Trong văn học, ngụ ngôn có thể được sử dụng để phân tích các nhân vật hoặc tình tiết trong các tác phẩm lớn, ví dụ như "Ngụ ngôn của Aesop" hay "Ngụ ngôn của La Fontaine".
Các nhà văn Việt Nam cũng đã sáng tác nhiều ngụ ngôn để phản ánh xã hội, như "Ngụ ngôn về cái cầy" của tác giả Nguyễn Quang Sáng.